Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn hóa

“Trời làm cơn mưa bão, tình người như tơ liễu...”

Hình ảnh
Trang Đoan Phạm Dưới sự lãnh đạo toàn diện và tuyệt đối của Đảng Cộng sản, đạo đức của con người Việt Nam đã suy thoái về căn bản, nhưng trong đó nổi bật nhất là suy thoái về cái dũng, cái nhân. Chỉ còn lại một chữ HÈN. Về điểm này, ông Hà Sĩ Phu đã từng viết trong tiểu luận nổi tiếng Chia tay ý thức hệ (1995): “Nền đạo đức vô sản thâu nạp đủ điều đạo đức của Nho giáo, từ trung, hiếu, đức, tài , lễ, nghĩa, đến cần kiệm liêm chính… đến kế hoạch trăm năm trồng người, đến điều lo trước thiên hạ, hưởng sau thiên hạ, đến dân là gốc, coi cán bộ là nô bộc của dân… Duy có chữ QUÂN TỬ là cái tử tế nhất của Nho giáo thì ta tránh hẳn”, “Người cộng sản thích chơi trò đạo đức nhưng không dám chơi trò quân tử”. Than ôi, tâm tính của người Việt Nam dưới chế độ cộng sản đúng là như thế. Quân tử tuyệt chủng như khủng long rồi! Làng báo Việt Nam vừa cho chúng ta một ví dụ rõ ràng về cái sự hèn. Một đồng nghiệp bị “trên” đánh, ào ào hàng chục, hàng trăm kền kền lao vào xâu xé. Từ dạy khôn

Một mũi dao đâm bất ngờ của bà Tôn Nữ…

Hình ảnh
Hạ Đình Nguyên Thế là cả hai tuần nay không gian mạng đã nhường một góc lớn cho chuyện của bà Tôn Nữ Thị Ninh và ông Bob Kerrey. Nhưng đúng ra là chuyện của chính bà Ninh, chứ ông Bob thì vẫn vậy. Câu chuyện của bà Tôn Nữ tạm thời che lấp một phần chuyện người dân khắp nước đang bức xúc về cá chết, biển nhiễm độc cùng sự đàn áp bắt bớ đánh đập người biểu tình. Nó che luôn kết quả “thành công rực rỡ” của cuộc bầu cử Quốc hội khóa 14. Nó gây ồn ã và làm suýt sém một góc tiếng vang của Tổng thống Mỹ Obama trong chuyến công du Việt Nam. Trong chuyến đi này ông Obama đã tuyên bố chính thức sự ra đời của Đại học Fulbright Việt Nam, và sẽ được khai giảng vào tháng 9 tại TP HCM, mà ông Bob Kerrey sẽ là người phụ trách. Sự lên tiếng của bà Tôn Nữ có nội dung đả kích cá nhân ông Bob như mọi người đã biết. Bà đã khơi dậy và thổi vào đống tro tàn ngọn lửa hận thù của cuộc chiến tranh Việt - Mỹ đã chấm dứt nửa thế kỷ qua, mà cả hai bên Nhà nước đã đồng tình khép lại từ 20 năm qua, sau nhiều

Rupert Neudeck và "Một Con Tàu cho Việt Nam"

Hình ảnh
Thục Quyên Tôi vừa viết vào quyển sổ phúng điếu Tiến sĩ Rupert Neudeck: Nur wenige Menschen sind wirklich lebendig und die, die es sind, sterben nie. Rupert, Auf Wiedersehen! Có rất ít người thật tình sống, và những người đã thật tình sống thì không bao giờ chết. Rupert, hẹn gặp lại anh! Tổng thống Đức Joachim Gauck,Thủ tướng Đức Angela Merkel, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Đức Frank-Walter Steinmeier,... không thể kể hết những nhân vật tên tuổi của nước Đức đã viết thư chia buồn khi được tin. Còn công đồng người Việt tỵ nạn tại Đức, dù do tàu Cap Anamur vớt hay không, thì đều đang thảng thốt, chao đảo: không ai có thể tưởng tượng Rupert Neudeck đã trút hơi thở cuối cùng. Lẽ dĩ nhiên Rupert cũng không còn trẻ nữa, vừa ăn sinh nhật thứ 77 cách đây nửa tháng, cũng đã là ông nội ông ngoại rồi, và tin Rupert phải mổ tim thì ai cũng biết. Nhưng thật tình không ai nghĩ tới con người gầy như một bộ xương biết đi nhưng đầy nghị lực ấy, lại có thể không còn bao giờ ngồi dậy nữa,