Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Cộng sản

Kính gửi bà Tôn Nữ Thị Ninh

Lưu Văn Vượng Xin minh định. Tôi chỉ muốn trao đổi với bà về chủ đề nên hay không bổ nhiệm Bob Kerry làm Chủ tịch điều hành trường Đại học Fulbright Việt Nam . Thưa bà, tôi cũng cũng giống như bà không tán thành kiểu khép những người phản đối việc bổ nhiệm Bob Kerrey là bảo thủ không hướng về tương lai, “không ủng hộ hòa giải”. Nhưng khi nghe bà nói “Lẽ nào nước Mỹ không còn ai ngoài Bob Kerrey?” hay viện dẫn những lời tuyên bố của PGS. Jonathan London và Tiến sĩ Mark Ashwill để chứng minh lập luận của bà là đúng thì xem ra cũng quá khiên cưỡng, chưa thuyết phục tôi lắm như bà đã giải thích trong lá thư gửi cho người Việt này. Tại sao lại như vậy? Xin thưa rằng khi Tiến sĩ Mark Ashwill nói: “Việc bổ nhiệm  Bob Kerrey  làm Chủ tịch Hội đồng Quản trị của Đại học Fulbright Việt Nam , tôi chỉ dùng một từ thôi, là một nỗi hổ thẹn (disgrace). Và việc ông ta [Bob Kerrey] nhận cương vị này cũng là một nỗi hổ thẹn không kém”. Vâng! Đó là suy nghĩ riêng

Đảng CDU ở Moritzburg (nước Đức) yêu cầu dẹp bỏ dự án khu tưởng niệm Hồ Chí Minh ở nơi đây

Hình ảnh
Đặng Hà Suốt cả 2 tuần qua Cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản ở nước Đức đã xôn xao và “nóng sốt” lên khi Thông tấn xã Việt Nam đưa tin “ Khu tưởng niệm Bác Hồ sẽ được xây dựng ở Moritzburg ” (Moritzburg là một làng nhỏ ở miền Đông nước Đức). Trên trang web chính thức của Đại sứ quán Việt Nam ở Đức, ông đại sứ Đoàn Xuân Hưng cho biết , đây là một dự án do Đại sứ quán đề xuất: “ Đại sứ Đoàn Xuân Hưng đề nghị Chính quyền địa phương hỗ trợ triển khai dự án tôn tạo khu tưởng niệm do Đại sứ quán và cộng đồng người Việt Nam tại Đức đề xuất để nơi đây trở thành một di tích văn hóa – lịch sử chung của hai nước Việt Nam và Đức”. Thật ra khu tưởng niệm này đã được dựng lên từ thời cộng sản Đông Đức, đó là một khoảnh đất nhỏ trong một khu vườn và vỏn vẹn chỉ dăm ba cột trụ vuông bằng đá hoa cương. Khu tưởng niệm Hồ Chí Minh ở Moritzburg vừa mới được trùng tu lại Trên một cột trụ đá hoa cương có gắn tấm biển đồng khắc hàng chữ: “Tại đây tháng 7/1957, những thiếu nhi Việt Nam s

Venezuela đi từ tồi tệ đến thảm họa

Ian Bremmer Time, ngày 26/5/2016 Hiếu Tân dịch Cho đến khi nước này có một chính phủ có thể xây dựng một hệ thống kinh tế có thể đứng vững được, những khốn khổ của nó sẽ chỉ sâu hơn. Không còn Coca-Cola cho Venezuela – không có đủ đường. Đồ uống Coke vẫn có đó, cho đến khi đất nước hết sạch aspartame [một loại đường nhân tạo – BVN ] – nhưng việc biến mất khỏi các kho một biểu tượng toàn cầu như thế là một cú đấm cuối cùng đối với một nền kinh tế đang trên bờ vực. Trong tháng Tư, công ty tư nhân lớn nhất nước, Empresas Polar SA, sản xuất 80% lượng bia mà người Venezuela tiêu thụ, đã đóng cửa. Chính phủ hiện nay đã hạn chế nước dùng, đến mức người dân Venezuela phải ăn cắp nước từ những xe bồn chở nước và các hồ bơi. Điện cũng thiếu, và Tổng thống Nicolás Maduro đã phải ra lệnh cho các cơ quan nhà nước chỉ mở cửa hai ngày mỗi tuần để tiết kiê