Còn vé nào đi tuổi thơ không em?
- Còn vé nào đi tuổi thơ không em bán cho anh hai vé! Anh sẽ đưa em đi về mái nhà của mẹ hơn 20 năm về trước, anh sẽ đưa em về gốc mít có chú mèo mướp nằm dài hong nắng, tiếng máy bay ầm ù ban trưa. Lúc bé anh có mái tóc râu ngô, chiếc áo kẻ và đôi giày rất rộng. Mẹ nuôi anh bằng tiếng ru, mẹ nuôi anh bằng yêu thương và hi vọng, để bây giờ cho anh đôi bàn tay ấm, con tim đủ đầy chứa được bóng hình em. Em biết buồn từ khi em lớn lên, từ khi mái tóc dài buông ngang vùng trời thiếu nữ. Gặp lại em đôi mắt em sầu vương mà lòng anh niềm thương vây kín. Anh sẽ đưa em lên tàu về với tuổi thơ qua. Ở nơi đó em không buồn không sầu bởi những chuyện viển vông, tình cảm không làm bận tâm đôi chân người bước. Anh cũng sẽ về tuổi thơ cùng em, anh sẽ về nhặt những bông hoa khế, anh cài lên mái tóc em khi gió chuyển mùa. Anh sẽ đưa em ra bờ sông ngắm những con đò, anh đưa em ra ruộng lúa non hái những nụ đòng đòng thơm mùi sữa. Tiếng cười em giòn như tiếng suối. Em – cô gái vừa có chú...